Tóm tắt nội dung [Hiển thị]
Người chết sau 49 ngày đi về đâu? Khi con người ta đã trút hơi thở cuối cùng để về vời đất Mẹ, như vậy liệu đã hết không? Chết có phải là hết? Tại sao người trần lại cho rằng trong49 ngày linh hồn người đã khuất thường trở về nơi mình sinh ra và chỉ sau khoảng thời gian 49 ngày họ mới siêu thoát? Vô vàn những thắc mắc, câu hỏi được đặt ra.
Người chết sau 49 ngày sẽ đi đầu thai có phải không?
49 ngày được coi là quãng thời gian quan trọng của người đã khuất,trong khoảng thời gian này, họ rất đau khổ và quyến luyến với trần gian. Nhiều người cho rằng trong khoảng thời gian 49 ngày người mất vẫn còn ở trong ngôi nhà với một linh hồn có thể biết được những suy nghĩ, tiếng nói và việc làm của những người trong gia đình. Và sau 49 ngày mất đa số người mất sẽ được đầu thai thành những kiếp khác nhau.
Tuy nhiên theo kinh Phật thì với những hạng người cực ác hay cực thiện thì không trải qua quãng thời gian 49 ngày mà lập tức sanh về cảnh giới. Ví dụ như hạng người cực ác mang nghiệp địa ngục thì khi chết liền sanh về địa ngục, còn người cực thiện lúc sống tạo nhiều phước lành thì khi chết liền được sanh về cõi trời để hưởng phước và nếu may mắn được Phật A Di Đà tiếp dẫn thì khi mất liền được vãng sanh về thế giới Cực Lạc.
Diêm vương phán xử người chết có được đầu thai hay không?
Với những hạng người thông thường lúc sống có làm những điều thiện ác lẫn lộn thì khi chết phải trải qua 49 ngày để phân định nghiệp sau đó sẽ đi đầu thai.
Để người mất nhanh được đầu thai, người trần quan niệm rằng, gia đình có người mất nên ăn chay, niệm Phật, làm đám ma chay, tụng kinh (đặc biệt là kinh Địa Tạng)... sau đó hồi hướng cho người chết thì người chết sẽ được thêm nhiều phước lành mà được sanh về cõi lành.
Thời gian này tang chủ cũng nên làm nhiều điều thiện và tuyệt đối không được sát sinh, vì sát sinh sẽ làm cho người chết thêm mang tội và phải giải trình vì các vong hồn của con vật mà ta sát sinh sẽ kiện tụng ở dưới đó làm cho họ bị chậm quá trình đầu thai.
Linh hồn trong 49 ngày sau khi mất sẽ như thế nào
Thế giới tâm linh kỳ bí với hàng vạn điều kỳ lạ con người chúng ta không thể lý giải. Cũng có lẽ vì vậy mà những điều liên quan đến tâm linh của người Việt chúng ta luôn được đề cao. Người mất sau khi chết không hề biến mất hay chấm hết. Mà đơn giản họ chỉ luân hồi chuyển kiếp, đi về cõi vĩnh hằng. Đây chính là một trong những quan niệm đã tồn tại từ xưa đến nay. Thế nhưng câu hỏi người chết trong 49 ngày đi đâu về đâu vẫn được đặt ra rất nhiều.
Theo những kiến thức về tâm linh, con người luôn có hai phần là linh hồn và thể xác. Khi con người mất đi, linh hồn sẽ dần dần rời khỏi cơ thể. Tuy nhiên, chết không phải là hết. Linh hồn lúc này đã trở thành vong linh đi về một thế giới khác.
Trong đạo Phật cũng có những bài giảng về điều này. Con người đến với thế giới này chỉ là cõi tạm. Khi mất cũng không thể đem theo tiền tài của cải, vật chất. Chính vì vậy, người mất ra đi chỉ là việc luân hồi chuyển kiếp, trở về một cõi sống khác.
Có lẽ vì thế, mà rất nhiều người tò mò người chết trong 49 ngày sẽ đi đâu về đâu. 49 ngày sau khi mất, vong linh của người mất chưa được siêu thoát luân hồi. Đây cũng chính là thời điểm mà gia quyến cần phải đèn hương cho người đã khuất.
Chắc chắn sẽ có những người không thực sự tin vào điều này. Tuy nhiên, thế giới tâm linh kỳ bí nhiều điều không thể giải đáp được. Chúng ta vẫn nên tin và tín tâm vào những tín ngưỡng tâm linh.
Người chết trong 49 ngày đi đâu về đâu?
Thời điểm hồn rời khỏi xác, vong linh đôi khi vẫn chưa biết rằng mình đã mất, rời khỏi trần thế. Chỉ sau khi làm lễ nhập quan, lễ 3 ngày, vong linh mới nhận ra mình đã mất. Tuy nhiên, vong hồn vẫn sẽ quẩn quanh ở trần thế chứ không không được đi chuyển kiếp ngay.
Đối với nghiệp của từng người đã tạo ra trong cõi sống mà thời gian ở lại cõi tạm sẽ lâu hơn. Tâm thức của người mất trong vòng 49 ngày sẽ rơi vào trạng thái sáng suốt. Người mất có thể cảm nhận người khác một cách dễ dàng. Tuy nhiên những người còn sống lại không thể cảm nhận được người khuất.
Lời đáp cho câu hỏi người chết trong 49 ngày đi đâu về đâu chính là họ vẫn tồn tại xung quanh người nhà. Nhưng lúc này họ chỉ là những vong linh, người trần mắt thịt không thể nhìn thấy hay cảm nhận được. Đó chính là lý do, trong vòng 49 ngày, gia quyến vẫn cần phải cúng lễ, thực hiện những điều hàng ngày như người mất còn sống.
Không có bất cứ điều gì có thể minh chứng cho việc vong linh ở nhà hay thực hiện các thói quen cũ khi còn sống hay không. Tuy nhiên, từ xưa đến nay, đây vẫn là quan niệm tâm linh của dân ta.
Gia đình nên làm gì cho người đã chết trong vòng 49 ngày?
Trong vòng 49 ngày đó, vong linh có thể đi mây về gió, đi đến nhiều nơi mà trước đây chưa từng. Có những gia quyến sau ngũ tuần làm lễ gửi vong linh lên chùa để được nghe giảng về đạo phật. Đây cũng chính là cách thức để giảm nghiệp cho vong linh.
Linh hồn của người chết trong 49 ngày có thể nhanh chóng được siêu thoát hơn. Tuy nhiên, cũng có những gia đình chỉ thực hiện thờ cúng tại nhà. Sau 49 ngày sẽ làm lễ, rồi đưa bát hương của người mất về với bàn thờ gia tiên.
Tùy theo tín ngưỡng đạo giáo của mỗi người mà quan niệm về linh hồn người chết trong 49 ngày sẽ khác nhau. Đạo Phật quan niệm thời điểm này vong linh có thể ở nhà, quẩn quanh bên những người thân. Cũng có thể vong hồn quẩn quanh bên xác thịt của họ nếu họ quá luyến tiếc.
Gia quyến không nên quá đau buồn khiến cho vong linh thấy được mà động lòng quyến luyến. Điều này không tốt cho vong linh, bởi họ sẽ vì quá luyến tiếc trần thế mà không thể siêu thoát. Có rất nhiều gia quyến đau buồn khiến cho vong linh không thể siêu thoát.
Tụng kinh hồi hướng cho vong linh
Việc tốt nhất gia quyến có thể làm cho vong linh sau khi mất chính là để vong linh được thanh thản siêu thoát. Nếu vong linh không động tâm, thì họ có thể sẵn sàng luân hồi chuyển kiếp. Không mang theo vướng bận trần thế, tiền tài của cải hay người thân ở lại sẽ là điều tốt nhất cho vong linh.
Thực chất 49 ngày này vong linh vẫn quẩn quanh người thân. Họ nhìn thấy những gì đang diễn ra, và sẽ ra đi nếu yên tâm về trần thế. Người chết trong 49 ngày vẫn mang theo ký ức khi còn sống, vẫn nhớ những việc đã xảy ra.
Tụng kinh hàng ngày để vong linh sớm được siêu thoát
Hồi hướng cho vong linh, để họ được nghe giảng đạo Phật, nghiệp chướng lúc còn sống sẽ giảm bớt. Như vậy mới là điều tốt nhất gia quyến nên thực hiện để vong linh có thể thanh thản.
Tùy vào nghiệp chướng lúc còn sống gây ra, mà vong linh có thể bị mắc kẹt ở cõi âm lâu hơn. Họ sẽ phải trả giá cho những việc ác đã làm. Những người sống tốt sẽ nhanh chóng được chuyển kiếp, hưởng những điều tốt đẹp ở kiếp sống sau. Người chết trong 49 ngày vẫn có thể báo mộng cho người thân. Đây chính là những điều kỳ bí về thế giới tâm linh.
Chắc hẳn sẽ có nhiều gia quyến mong muốn vong linh được siêu thoát, thanh thản ra đi. Trong vòng 49 ngày kể từ sau khi người mất ra đi, gia quyến nên thực hiện một số điều để tích đức cho vong linh. Gia quyến hàng ngày có thể bật kinh niệm phật để trên bàn thờ vong linh để họ có thể được hồi hướng công đức.
Những người trong gia đình cũng có thể phóng sanh, ăn chay, niệm Phật để vong linh được thanh thản.
Tích đức cho vong linh
Trả nghiệp thay cho vong linh vốn là điều không thể. Tuy nhiên, người chết trong 49 ngày vẫn có thể giảm nghiệp nhờ gia quyến tích đức. Gia quyến có thể tùy tâm phóng sanh, cúng lễ. Tùy thuộc vào điều kiện của gia đình mà thực hiện lễ bái.
Đạo Phật luôn hướng con người ta đến với những điều tốt đẹp nhất. Đối với vong linh cũng vậy. Nếu họ có đủ phúc phần, đủ tu tập, họ có thể trở về với thế giới vĩnh hằng, không chút muộn phiền đau thương. Có rất nhiều người đã có duyên với đạo Phật từ khi còn sống. Họ tu tâm dưỡng tính và mong muốn khi ra đi sẽ được nhẹ nhàng, thanh thản hơn.
Hương khói, cúng cơm cho người mất
Thời điểm 49 ngày sau khi mất, vong linh có thể coi là thân trung ấm. Trong khoảng thời gian này, gia quyến cúng lễ đồ gì cho vong linh họ vẫn có thể nhận được. Đó chính là lý do vì sao, chúng tôi đề cập đến việc, người nhà cần làm gì cho vong linh trong vòng 49 ngày.
Những thói quen hàng ngày, cơm cúng 3 bữa vẫn phải thực hiện như lúc họ còn sống. Người chết trong 49 ngày được quan niệm là vẫn ở cùng nơi ở như khi còn sống. Họ vẫn sẽ thực hiện thói quen hàng ngày. Tuy nhiên người trần chúng ta không thể nhìn thấy, hay cảm nhận được.
Tham khảo thêm: Dịch vụ tang lễ trọn gói